Chương 1

Trước khi xuyên sách, hệ thống bắt chúng tôi chọn kỹ năng, ta hắt xì một cái, vậy mà lại chọn trúng biến th/ái giữa biến mạnh và biến thành mỹ nhân.

Chỉ vì ta khen một câu bàn chân của Ma Tôn vừa trắng vừa mềm mại, từ đó Ma Tôn không còn đi chân trần.

Mà ta, cũng dựa vào biến thá/i mà lên tới đỉnh cao nhân sinh.
1
Ta cùng hai nữ sinh khác bị hệ thống chọn, trước khi xuyên sách hệ thống bắt chúng ta chọn kỹ năng, Tiểu Hồng chọn biến thành mỹ nhân xinh đẹp, Tiểu Bạch chọn biến mạnh, ta còn đang do dự thì vô tình hắt xì một cái, vậy mà chọn trúng biến th/ái.

Ta: “…Có thể chọn lại không?”

Hệ thống: “Túc chủ yên tâm, mỗi một kỹ năng của chúng tôi đều rất thiết thực nha, các túc chủ còn có vấn đề gì không?”

Ta: “Đầu tiên, ta không chọc bất kì ai …”

Chưa nói xong, chúng ta đã bị đá vào trong sách.
Choáng váng một trận, ta từ từ tỉnh lại.

Ai có thể nói cho ta biết, vì sao chúng ta lại bị treo trên đại điện không!

Một nam tử lạnh lùng, toàn thân tà khí ngồi trên ngai vàng của đại điện, mặc hồng y, tóc đen xõa tung.

Dáng vẻ này, hình như là đại phản diện Ma Tôn Tiêu Trọng trong sách, vậy bây giờ chúng ta…chẳng lẽ là chương hai mươi ba, Ma Tôn điện tuyển tỳ nữ, chúng ta là nội gián của Huyền Môn phái, đệ nhất chính phái thiên hạ, lén lút trà trộn vào kết quả bị phát hiện thẩm vấn một trận.

Má ơi!! Ta nhớ chương này toàn bộ đều xong đời.

Tiểu Hồng và Tiểu Bạch bị treo bên cạnh ta còn chưa tiếp thu được tình tiết, chỉ thấy Tiêu Trọng phất tay, có một người mặt trâu cầm roi liền quất chúng ta một roi.

Tiểu Hồng xinh đẹp mắt ngấn lệ: “Oa oa oa.”

Tiểu Bạch khí thế lẫm liệt: “Có bản lĩnh thả ta xuống solo!”

Ta: “A~sướng~”

Tiểu Hồng: “……”

Tiểu Bạch: “……”

Mặt trâu: “……”

Mặt trâu lặng lẽ lùi lại một bước.

Ta dở khóc dở cười, ta cũng không muốn đâu, nhưng ta là biến th/ái mà.

Có lẽ là lời của Tiểu Bạch phát huy tác dụng, Tiêu Trọng sai người thả chúng ta xuống, sau đó đi chân trần, bước đến trước mặt chúng ta.

Giọng nói khàn khàn: “Các ngươi đã dám xông vào Yêu Ma điện của ta, thì nên chuẩn bị tâm lý đi, Huyền Môn phái đưa cho ta ba phần lễ, ta nhất định sẽ giết các ngươi thật đẹp mắt, để trả lại.”

Tiểu Bạch nhỏ giọng: “Chúng ta không phải có kỹ năng sao? Dùng mau!”

Nói xong, Tiểu Hồng xông ra đầu tiên, nàng ta loạng choạng, yếu đuối ngã vào lòng Ma Tôn, chuẩn bị dùng sắc đẹp chinh phục hắn.

Tiêu Trọng trở tay liền ném nàng ta ra: “Cho cá yêu ăn.”

Tiểu Bạch phẫn nộ xông lên liều mạng đánh nhau, giây tiếp theo bị Tiêu Trọng bóp cổ: “Làm phân bón.”

Ta lặng lẽ hỏi hệ thống: “Chết sẽ như thế nào?”

Hệ thống: “Các người đã chết trong thế giới hiện thực rồi, chết trong sách chỉ có thể biến mất, nhưng nếu ngươi hoàn thành nhiệm vụ, cảm hóa Ma Tôn, cứu vớt chúng sinh, sẽ có cơ hội sống lại.”

Thấy ta ngẩn người hồi lâu, Tiêu Trọng cao cao tại thượng nhìn ta: “Ha, ngươi lại đang nghĩ gì?”

Ta run rẩy: “Thật, thật sự phải nói sao?”

“Không nói bây giờ ta sẽ giết ngươi.”

“Chân của ngươi thật trắng thật mền.” Ta không khống chế được: “Hít hà.”

……

2

A a a a cái hệ thống ch/ết tiệt này, ta chỉ là trong lòng nghĩ như vậy thôi, thật sự không muốn nói ra!

Có thể thấy rõ ràng, Tiêu Trọng co chân vào trong vạt áo.

Giây tiếp theo hắn giận không kiềm chế được: “Chém nàng ta thành trăm mảnh!”

Ta ôm chặt lấy chân hắn: “Ma Tôn! Ta không phải đến làm nội gián, ta là đến đầu hàng, ta thật sự chán ghét những danh môn chính phái kia, ta cảm thấy ngài anh tuấn tiêu sái, khí phách phi phàm, mới xứng đáng là chủ nhân thiên hạ.”

Tiêu Trọng cười lạnh: “Anh tuấn tiêu sái? Lúc gi/ết người anh tuấn tiêu sái sao?”

Ta: “A không, lúc không mặc quần áo.”

Tiêu Trọng: “……”

A a a cái miệng thối nát của ta!

Tiêu Trọng bóp cằm ta: “Ngươi nói ngươi muốn đầu hàng, vậy ngươi chứng minh một chút.”

Chứng minh ta không cùng một bọn với danh môn chính phái, việc này dễ thôi, ta mở miệng mắng những môn phái kia từ tổ tông đến đời sau, dùng hết những lời thô tục mà ta học được.

Mắng đến cuối cùng Tiêu Trọng nhíu mày. Đầu trâu cảm khái vỗ vai ta: “Đừng mắng nữa, bẩn quá, ta nghe không nổi nữa rồi.”

May mắn là ta giữ được mạng, Tiêu Trọng nói giữ ta lại còn có ích, thế là ta bị ném vào phòng tạp dịch.

Quá mệt mỏi, ta trực tiếp ngủ say, lúc tỉnh lại thì…

Ta biến thành một con mèo trắng.

Ta: “Hệ thống, giải thích một chút.”

Hệ thống: “Đây là kỹ năng của túc chủ ngài nha, biến hóa hình th/ái.”

Biến th/ái…hóa ra là ý này.

“Không đúng a! Vậy những lời nói biến t/hái của ta là sao!”

Hệ thống trầm mặc thật lâu: “Bản tính mà thôi.”

Đừng nói nữa.

Mắng còn bẩn hơn cả ta.

3

Nhân lúc nửa đêm, ta duỗi thân mèo, đi dạo Yêu Ma điện.

Nhân vật chính của cuốn sách này là đại đệ tử Huyền Môn phái, một bộ truyện nam điển hình đánh quái thăng cấp thu nhập hậu cung, ta chỉ là một pháo hôi, nhiều nhất là xinh đẹp một chút, ngay cả hậu cung của nam chính còn chưa vào đã xong đời trong quá trình làm nội gián.

Mà đại phản diện Tiêu Trọng, trong sách miêu tả hắn không chuyện ác nào mà hắn không làm, tâm địa xấu xa.

Nhưng ta lại nắm bắt được trọng điểm: Thân hình cường tráng, cơ bụng tám múi cơ.

Việc này không thể không đi xem.

Lúc trèo lên mái nhà của Tiêu Trọng ta mới chậm rãi ý thức được.

…Hóa ra ta thật sự là một kẻ biến th/ái.

Bình luận

Để lại bình luận